Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

Myanmar 2016 (3)

Sáng cả đoàn thức sớm , sau khi đã dùng buffe ở khách sạn , mọi người ai nấy đều đã chuẩn bị tinh thần cho chuyến hành trình dài 80 km đến Bago , mà anh HDV đã nói trước là đoạn đường này rất quanh co , khúc khuỷu , cô bác nào hay bị say xe thì nên ngủ trên đường đi .





Nửa đoạn đường đầu tiên cảm giác rất bình thường , giữa đường đi chúng tôi có ghé qua tượng đài (hay nghĩa trang ) Thouk Chan nơi yên nghỉ của hơn 27.000 quân đồng minh đã ngã xuống trong cuộc chiến tranh thế giới thứ II ở Myanmar . Không gian xung quanh nghĩa trang yên tĩnh đến khác lạ , mặc dù hài cốt của hơn 27.000 người này hầu hết đã được chuyển về mẫu quốc nhưng tất cả các thứ vẫn còn in đậm dấu tích ngày xưa , chẳng có gì thay đổi . Kiến trúc Châu Âu bao bọc toàn bộ Nghĩa trang này , cỏ cây rất xanh tươi . Chỉ có điều có chút gì đó hơi bồn chồn mỗi khi đặt chân vô một Nghĩa trang nào đó , ngẫm về quá khứ và tự hỏi tại sao con người ta lại có thể như vậy ? 







Rời xa Nghĩa Trang , điểm tiếp theo chúng tôi sẽ đến là Thiền Viện Kyat Khat Wine . Sư ở Myanmar nói chung và các nước theo Phật Giáo Nam Tông và Nguyên Thủy nói riêng đều không ở trong Chùa mà chủ yếu là ở trong Thiền Viện . Thiền Viện là nơi sinh hoạt , nghĩ dưỡng và cả học tập của các sư . Myanmar theo hệ Phật Giáo Nguyên Thủy , sử dụng các giáo lí Nguyên Thủy nhất của Đức Phật làm chân lí . Các vị Sư Sãi ở Myanmar có một vai trò cực kì quan trọng trong việc định hướng xã hội , giáo dục cho giới trẻ biết đúng biết sai ,.... Tôi nhớ đã nghe ở đâu một câu nói đại khái là Phật Giáo khai sinh ở Ấn Độ , nhưng phát triển huy hoàng nhất là ở Myanmar . Quả thật không sai chút nào . Ngoài ra , ở Myanmar có trường Đại Học Phật Giáo lớn nhất khu vực và hằng năm có rất nhiều học sinh trong nước lẫn quốc tế đến đây học tập , các sư ở Việt Nam qua đây tu học cũng rất nhiều đó .





Thiền viện Kyat Khat Wine là nơi sinh hoạt của gần 1000 vị sư , nhưng do chúng tôi đi ngay mùa mưa nên chỉ còn khoảng 300 thôi à . Đúng 11h trưa , các sư sẽ đi theo hàng theo lối đến chỗ phát cơm , Phật Tử sẽ đứng hai bên đường khất thực cho các vị sư . Các Sư theo Phật Giáo Nguyên Thủy và Nam Tông thường không ăn chay , chỉ được ăn từ khi mặt trời mọc đến 12h trưa , sau 12h trưa đến sáng hôm sau tuyệt đối không được ăn gì . 










Xin lưu ý trước cổng những Thiền Viện và xung quanh các vùng ngoại ô Myanmar có rất nhiều tập đoàn trẻ em đi ăn xin . Nên mang theo kẹo để cho , chớ cho tiền nha bởi vì khi bạn cho một đứa thôi là tự nhiên chút nữa sẽ có nguyên một đám bu lại vây quanh bạn và đòi xin tiền . Nếu bạn không nếu thành siêu sao Hollywood ở Myanmar thì chớ dại mà cho tiền . Thêm một điều nữa là cho dù bạn hảo tâm cho tiền hết ( mà sẽ không bao giờ hết ) bọn trẻ em thì tụi nó cũng không được hưởng đâu , nghe nói là phải nộp cho tụi cầm đầu gì đó , nên cứ cho kẹo hay bánh là tốt nhất . Vừa khỏi phải đưa tiền cho mấy chị đại anh đại cầm đầu , vừa giúp tụi nhỏ có cái mà ăn . 

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Myanmar 2016 (2)

Đầu giờ chiều , sau khi đã nghỉ ngơi được chút ít , chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình 4 ngày 3 đêm khám phá những điểm nổi tiếng ở Myanmar , điểm đầu tiên là chùa Shwedagon . Chỉ cần tra Google , bạn sẽ nhận được rất nhiều thông tin về ngôi chùa cực kì nổi tiếng này . Xe chúng tôi chạy từ khách sạn đến chùa , trên đường đi do gần giờ cao điểm nên xe cộ rất đông , phải chật vật lắm mới đến được khuôn viên của Chùa . Chùa Shwedagon khác hoàn toàn so với tưởng tượng của tôi , chùa nằm ở tầng 2  , trước khi lên phải qua kiểm tra an ninh , tháo bỏ giày dép sau đó đi thang máy lên tầng .



Vừa mới đặt chân vô Shwedagon thôi là tôi đã cảm thấy choáng ngợp bởi vẻ đẹp và nguy nga của nó . Đẹp đến mê hồn , một màu vàng khắp mọi nơi . Đi vòng quanh Chùa đưa tôi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác . Đẹp quá sức tưởng tượng , không biết phải dùng bao nhiêu từ ngữ hoa lệ mới miêu tả đúng và đủ về Shwedagon . Tôi nghĩ chỉ cần một Shwedagon thôi cũng đã đủ khiến người Myanmar cảm thấy tự hào với bạn bè năm châu , ấy thế mà ngoài Shwedagon ở Myanmar vẫn còn nhiều điều thú vị , nhiều cảnh quan thiên nhiên đẹp đến nao lòng mà tôi tin chắc rằng bất kì người Myanmar nào khi nói về những kì quan , vẻ đẹp ấy cũng sẽ phải nở mũi lên vì tự hào và kiêu hãnh . 


















Người Myanmar đi Chùa lễ Phật không kì cầu mà lại rất đơn giản . Chỉ cần một nhành hoa hay những thứ đơn giản để cúng Phật , ngồi nghe các sư đọc kinh , lắng nghe lời Phật dạy , sống thiện tâm , đến Chùa với tất cả lòng thành kính của mình . Chỉ cần những điều đơn giản như thế thôi đã đủ để tôi thấy người Myanmar trao trọn niềm tin vào Phật Giáo như thế nào .Những thứ đơn giản luôn chạm vào trái tim mỗi người , khỏi cần những thứ màu mè làm chi cho nó mệt 




Sau khi thăm quan đã đời , đoàn chúng tôi trở về lại khách sạn dù chỉ mới khoảng chưa tới 7h tối . Dù là ở cố đô nhưng lúc này đường phố cũng bắt đầu thưa bóng người , chỉ có khu chợ đêm gần khách sạn là đông vui . Myanmar tuy rằng hiện nay kinh tế vẫn chưa phát triển bằng những quốc gia trong khu vực nhưng về chỉ số hạnh phúc thì chắc chắn luôn cao hơn vì thời gian của họ dành để chăm lo cho gia đình và bản thân nhiều hơn . Người Myanmar bắt đầu một ngày làm việc vào 9 sáng và kết thúc khoảng sớm 5 giờ chiều . Một ngày làm việc của họ chỉ tầm khoảng 7 tiếng .  Những người làm ngân hàng còn sướng hơn , ngân hàng giao dịch buổi sáng lúc 10 giờ , đến 12h đóng cửa đi ăn trưa nửa tiếng , đến 12h30 làm ca chiều đến 2 giờ rồi tan sở đi về .

Nguyên nhân dẫn đến việc người Myanmar đi làm trễ mà về sớm là do sự phân chia giàu nghèo trong xã hội Myanmar cực kì lớn . Người giàu chỉ chiếm khoảng 5 % dân số cả nước nhưng khối lượng tài sản của họ gần hoặc có khi hơn 90%  cho nên người nghèo thì càng nghèo mà người giàu thì lại ngày càng giàu thêm . Giá đất  ở Myanmar cực kì đắt đỏ , có khi đắt gần bằng New York nên người nghèo không có cơ hội được sống ở các khu trung tâm Thành Phố , họ sống tập trung chủ yếu ở những vùng ven và ngoại ô Thành Phố , mà người nghèo thì kiếm tiền mua một chiếc xe hơi cũng khó khăn nên việc di chuyển hoàn toàn bằng xe bus , nên thường họ dọn hàng sớm vào khoảng 5h chiều là như vậy , dành thời gian bắt xe bus để về nhà , có khi về đến nhà cũng là khoảng 7-8h tối rồi ( tương tự đối với buổi sáng ) . Nên đó là một trong những nguyên nhân vì sau Myanmar lại làm việc lúc 9h sáng và thường kết thúc lúc 5h chiều , cái gì cũng có nguyên do của nó cả .



Do ở Việt Nam 7h tối là còn quá sớm để về khách sạn nằm nghỉ nên chúng tôi bắt taxi đi ra Chợ Đêm chơi sẵn để săn lùng hàng rẻ luôn . Vừa lên xe taxi ngồi một xí là mưa trút như thác đổ .  Chợ Đêm Yangon cũng giống như ChinaTown ở BangKok , bán đủ loại hàng hóa trên trời dưới đất . Sau khi lượn lờ vòng vòng , chúng tôi ghé vào quán bán trà sữa , một loại thức uống phổ biến ở Myanmar để uống thử xem sao . Công nhận là hồi đó giờ tôi không thích sữa đâu nhưng nó ngon cực kì , uống cảm giác như sữa bò tươi nguyên chất được đun nóng vậy ớ , vừa ngồi uống trà sữa vừa nhìn mưa rơi . Không biết nên gọi là thảm sầu hay lãng mạn đây nữa .






Dạo Chợ Đêm xong , chúng tôi bắt taxi quay về lại khách sạn giữa cơn mưa như bão , gió mạnh đến lạ . Anh chàng lái taxi chúng tôi do chưa biết đường hay sao nên cứ đi vòng vòng hoài đến khi tôi hỏi thì anh ấy mới ngớ ra rồi sau đó gọi điện cho bạn bè để hỏi đường và chở tụi tôi về tận nơi . Nhưng điều thú vị là ảnh chân chất vô cùng , tuy chạy xa như vậy nhưng vẫn không đòi thêm chúng tôi đồng nào , y như giá đã thỏa thuận trước . Thấy ảnh tội nghiệp quá trời nên tụi tui quyết định cho ảnh thêm một ít . Ấn tượng tiếp theo của tôi , người Myanmar nói chung và những nước lấy Phật Giáo làm Quốc Đạo nói riêng người dân đa số rất dễ thương , chân thật và hiền lành nữa .

Đêm đó tôi ngủ say như chết để sáng mai còn dành sức mà đi Bago ( cách Yangon 80km về phía Bắc ) để tham quan những điểm tiếp theo trong hành trình .


Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

Myanmar 2016 (1)

Nếu được diễn tả chuyến đi đến Myanmar lần này trong 1 từ duy nhất , tôi sẽ dùng từ DUYÊN để diễn tả về nó. Thật sự ra là từ trước đến giờ Myanmar chưa bao giờ nằm trong danh sách du lịch của tôi , nhưng nói thật lòng rằng tôi đã yêu đất nước này ngay từ lần đầu tiên tôi đặt chân đến . Đối với tôi , Myanmar còn khá xa lạ và chút gì đó mơ hồ , khái niệm và những hình dung của tôi về đất nước vẫn còn rất ít . Nên khi có cơ hội được đi , tôi chỉ nghĩ là “Ừ , thì cứ đi thử coi .” thế là cứ xách ba lô lên và đi .

Myanmar chỉ mới mở cửa cho du khách trong vòng vài năm trở lại đây , lượng du khách đổ về đất nước từng bị cô lập này ngày một đông , trong đó lượt du khách Việt không hề ít , đặc biệt là các đoàn Phật tử đi từ thiện , đi hành hương  , trong đó có cả các vị sư đang tu học tại Myanmar . Hôm tôi đi , khu check in đi Yangon của VietJet ở sân bay Tân Sơn Nhất kẹt cứng người , có nguyên một đoàn đi từ thiện , cùng các vị sư đến check in rất đông . Cả đoàn tôi đứng đợi muốn xỉu , đến lượt mình check in thì ai nấy đều mừng rỡ hết lớn .


Để đi từ TP.HCM đến Yangon mất khoảng 1h50 phút bay . Sân bay Quốc Tế Yangon không rộng , có cảm giác như một sân bay tỉnh của Việt Nam nên việc hải quan cũng rất nhanh chóng . Cả đoàn ra khỏi sân bay thì cũng đã tầm đầu giờ trưa , leo lên chiếc xe chúng tôi sẽ đồng hành vài ngày tới nữa , ai nấy đều mệt mỏi rã rời . Anh hướng dẫn viên người Việt đã sống ở Myanmar hơn 8 năm hớn hở nói lời chào chúng tôi , sau đó dẫn cả đoàn về nhà hàng ăn uống ở gần đó . Ấn tượng đầu tiên của tôi về Myanmar là nhìn từ trên cao đất nước này vẫn còn rất nhiều màu xanh của cây cối , không giống như Sài Gòn nhìn xuống chỉ toàn nhà với nhà , nhìn mà ngột ngạt trong người . Quả thật khi xe vừa chạy những đoạn đầu tiên trên cố đô Yangon tôi đã thấy Myanmar vẫn còn rất rất nhiều cây xanh , quả thật nhìn mát mắt vô cùng . 








Nhìn ngoài đường phố , tôi thấy người Myanmar hầu như không mặc quần mà họ mặc một loại vải quấn lại giống như Xà Rông ở miền Tây Việt Nam , sau này khi được anh HDV giải thích thì ở đây người ta gọi đó là “Longyi” . Vì Myanmar nhiệt độ trung bình quanh năm rất  nóng nên người ta mặc Longyi từ bao đời nay để cho mát mẻ và cũng bởi vì sự tiện lợi của nó . Sau này khi đi đến các điểm tham quan tôi cũng mua cho mình một cái Longyi đem về nước làm kỉ niệm .

Đây, Longi

Yangon nằm cùng vĩ độ với Đà Nẵng nên đường xá không được bằng phẳng như vùng miền Tây quê tôi , đường lúc lên lúc xuống nên tôi thấy thích thú vô cùng .Thêm một điều nữa do đoàn tôi đi vào ngay mùa mưa nên thời tiết rất dễ chịu , có khi còn có những cơn mưa nhẹ trút xuống nên tinh thần ai cũng hoan hỉ . Chứ mà gặp đi ngay tháng nắng , nhiệt độ có khi tới 50 độ chắc có nước ngồi trong xe suốt cho nó sướng .

Nửa ngày đầu tiên trong lịch trình là chúng tôi làm mấy cái thủ tục ở sân bay rồi nên hôm nay sau khi ăn xong , về nhận phòng khách sạn , nghỉ ngơi chút ít thì chúng tôi sẽ đi tham quan một điểm duy nhất và điểm này rất rất nổi tiếng khi người ta nói về Myanmar , đó chính là Chùa Shwedagon hay người Việt mình còn gọi là Chùa Vàng .