Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Myanmar 2016 (2)

Đầu giờ chiều , sau khi đã nghỉ ngơi được chút ít , chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình 4 ngày 3 đêm khám phá những điểm nổi tiếng ở Myanmar , điểm đầu tiên là chùa Shwedagon . Chỉ cần tra Google , bạn sẽ nhận được rất nhiều thông tin về ngôi chùa cực kì nổi tiếng này . Xe chúng tôi chạy từ khách sạn đến chùa , trên đường đi do gần giờ cao điểm nên xe cộ rất đông , phải chật vật lắm mới đến được khuôn viên của Chùa . Chùa Shwedagon khác hoàn toàn so với tưởng tượng của tôi , chùa nằm ở tầng 2  , trước khi lên phải qua kiểm tra an ninh , tháo bỏ giày dép sau đó đi thang máy lên tầng .



Vừa mới đặt chân vô Shwedagon thôi là tôi đã cảm thấy choáng ngợp bởi vẻ đẹp và nguy nga của nó . Đẹp đến mê hồn , một màu vàng khắp mọi nơi . Đi vòng quanh Chùa đưa tôi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác . Đẹp quá sức tưởng tượng , không biết phải dùng bao nhiêu từ ngữ hoa lệ mới miêu tả đúng và đủ về Shwedagon . Tôi nghĩ chỉ cần một Shwedagon thôi cũng đã đủ khiến người Myanmar cảm thấy tự hào với bạn bè năm châu , ấy thế mà ngoài Shwedagon ở Myanmar vẫn còn nhiều điều thú vị , nhiều cảnh quan thiên nhiên đẹp đến nao lòng mà tôi tin chắc rằng bất kì người Myanmar nào khi nói về những kì quan , vẻ đẹp ấy cũng sẽ phải nở mũi lên vì tự hào và kiêu hãnh . 


















Người Myanmar đi Chùa lễ Phật không kì cầu mà lại rất đơn giản . Chỉ cần một nhành hoa hay những thứ đơn giản để cúng Phật , ngồi nghe các sư đọc kinh , lắng nghe lời Phật dạy , sống thiện tâm , đến Chùa với tất cả lòng thành kính của mình . Chỉ cần những điều đơn giản như thế thôi đã đủ để tôi thấy người Myanmar trao trọn niềm tin vào Phật Giáo như thế nào .Những thứ đơn giản luôn chạm vào trái tim mỗi người , khỏi cần những thứ màu mè làm chi cho nó mệt 




Sau khi thăm quan đã đời , đoàn chúng tôi trở về lại khách sạn dù chỉ mới khoảng chưa tới 7h tối . Dù là ở cố đô nhưng lúc này đường phố cũng bắt đầu thưa bóng người , chỉ có khu chợ đêm gần khách sạn là đông vui . Myanmar tuy rằng hiện nay kinh tế vẫn chưa phát triển bằng những quốc gia trong khu vực nhưng về chỉ số hạnh phúc thì chắc chắn luôn cao hơn vì thời gian của họ dành để chăm lo cho gia đình và bản thân nhiều hơn . Người Myanmar bắt đầu một ngày làm việc vào 9 sáng và kết thúc khoảng sớm 5 giờ chiều . Một ngày làm việc của họ chỉ tầm khoảng 7 tiếng .  Những người làm ngân hàng còn sướng hơn , ngân hàng giao dịch buổi sáng lúc 10 giờ , đến 12h đóng cửa đi ăn trưa nửa tiếng , đến 12h30 làm ca chiều đến 2 giờ rồi tan sở đi về .

Nguyên nhân dẫn đến việc người Myanmar đi làm trễ mà về sớm là do sự phân chia giàu nghèo trong xã hội Myanmar cực kì lớn . Người giàu chỉ chiếm khoảng 5 % dân số cả nước nhưng khối lượng tài sản của họ gần hoặc có khi hơn 90%  cho nên người nghèo thì càng nghèo mà người giàu thì lại ngày càng giàu thêm . Giá đất  ở Myanmar cực kì đắt đỏ , có khi đắt gần bằng New York nên người nghèo không có cơ hội được sống ở các khu trung tâm Thành Phố , họ sống tập trung chủ yếu ở những vùng ven và ngoại ô Thành Phố , mà người nghèo thì kiếm tiền mua một chiếc xe hơi cũng khó khăn nên việc di chuyển hoàn toàn bằng xe bus , nên thường họ dọn hàng sớm vào khoảng 5h chiều là như vậy , dành thời gian bắt xe bus để về nhà , có khi về đến nhà cũng là khoảng 7-8h tối rồi ( tương tự đối với buổi sáng ) . Nên đó là một trong những nguyên nhân vì sau Myanmar lại làm việc lúc 9h sáng và thường kết thúc lúc 5h chiều , cái gì cũng có nguyên do của nó cả .



Do ở Việt Nam 7h tối là còn quá sớm để về khách sạn nằm nghỉ nên chúng tôi bắt taxi đi ra Chợ Đêm chơi sẵn để săn lùng hàng rẻ luôn . Vừa lên xe taxi ngồi một xí là mưa trút như thác đổ .  Chợ Đêm Yangon cũng giống như ChinaTown ở BangKok , bán đủ loại hàng hóa trên trời dưới đất . Sau khi lượn lờ vòng vòng , chúng tôi ghé vào quán bán trà sữa , một loại thức uống phổ biến ở Myanmar để uống thử xem sao . Công nhận là hồi đó giờ tôi không thích sữa đâu nhưng nó ngon cực kì , uống cảm giác như sữa bò tươi nguyên chất được đun nóng vậy ớ , vừa ngồi uống trà sữa vừa nhìn mưa rơi . Không biết nên gọi là thảm sầu hay lãng mạn đây nữa .






Dạo Chợ Đêm xong , chúng tôi bắt taxi quay về lại khách sạn giữa cơn mưa như bão , gió mạnh đến lạ . Anh chàng lái taxi chúng tôi do chưa biết đường hay sao nên cứ đi vòng vòng hoài đến khi tôi hỏi thì anh ấy mới ngớ ra rồi sau đó gọi điện cho bạn bè để hỏi đường và chở tụi tôi về tận nơi . Nhưng điều thú vị là ảnh chân chất vô cùng , tuy chạy xa như vậy nhưng vẫn không đòi thêm chúng tôi đồng nào , y như giá đã thỏa thuận trước . Thấy ảnh tội nghiệp quá trời nên tụi tui quyết định cho ảnh thêm một ít . Ấn tượng tiếp theo của tôi , người Myanmar nói chung và những nước lấy Phật Giáo làm Quốc Đạo nói riêng người dân đa số rất dễ thương , chân thật và hiền lành nữa .

Đêm đó tôi ngủ say như chết để sáng mai còn dành sức mà đi Bago ( cách Yangon 80km về phía Bắc ) để tham quan những điểm tiếp theo trong hành trình .


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét