Tham
quan vòng vòng nội ô Bago xong , chúng tôi lên đường đi đến chân núi ở Ban Mon
để check in resort và tham quan Chùa Kyaikhtiyo nơi có Hòn Đá dát vàng nằm chông chênh
giữa vách núi rất nổi tiếng , thuộc loại độc nhất vô nhị , có một không hai trên
trần thế .
Chúng tôi thăm chùa Đá Vàng vào giấc trưa , tuy đang
trong mùa mưa nhưng thời tiết ngày hôm nay rất đẹp , nắng chiếu lung linh muôn
hoa vàng luôn , khiến cho cảnh quan xung quanh đã diễm lệ nay thêm phần đặc sắc
. Để đến được chùa Đá Vàng chúng tôi phải đi xe lên đèo , vượt qua hơn hai mươi
mấy cái đèo thì phải để đến được chân núi , mất khoảng hơn 45 phút , sau đó đi
bộ khoảng hơn 10 phút sẽ đến chùa . Đoạn đường đèo lên núi lúc đầu đẹp vô cùng
nhưng càng lên cao càng thót tim . Đèo uốn lượn lên xuống một cách kinh khủng ,
cảm giác còn feel hơn chơi mấy cái trò tàu lượn siêu tốc .Càng lên cao sương mù
càng dày đặc , đường càng dốc và nhỏ hơn . Khi đó tôi thấy xung quanh mình chỉ
toàn là một màu trắng , sợ muốn xỉu . Ấy thế mà mấy anh tài xế vẫn chạy ngon lành
, tỉnh bơ . Nguyên cả đoàn tôi chỉ biết ngồi câm nín , niệm Phật sao cho đến nơi
càng nhanh càng tốt . Sau này , khi về được resort và hoàn hồn lại , tôi nghiêng
mình thán phục những người đã xây lên đoạn đường đèo này và những tài xế có thần
kinh khép hàng ngày vẫn chạy đi chạy lại để đưa đón khách trên suốt chuyến đèo
nguy hiểm này . Tôi cực kì nể phục họ !
Do thời gian này mùa mưa và không phải tháng đi hành hương của người Myanmar nên Chùa cũng tương đối vắng vẻ , chứ vào mùa hành lễ có khi mỗi ngày có khoảng hơn mấy ngàn người trên Chùa này . Trên đường đi dọc đến Hòn Đá Thiêng , tôi bắt gặp một tiệm hớt tóc nhỏ như mấy cái tiệm ven đường ngày xưa ở Việt Nam đang bật mấy cái bài nhạc pop của Myanmar nghe rất hay . Từ lúc qua đây đến giờ , tôi cũng nghe nhiều bài nhạc Pop của Myanmar có giai điệu rất tươi vui mà kiếm hoài không ra , tiếc thiệt . Trên đường đi tôi cũng gặp mấy chú tiểu cùng nhau tắm mưa , cùng nhau vui đùa , đá banh , nhìn những chú tiểu tự nhiên tôi bồi hồi nhớ lại khoảng thời gian hồn nhiên , không ưu tư , lo sầu cảm thấy thời gian trôi nhanh quá đỗi .
Hồi dạo đầu khi nghe nói phải đi bộ hơn 10 phút mới
đến nơi tôi cũng hơi ngán vì lâu ời không có đi bộ , nhưng khi đến chân núi thời
tiết mát mẻ , se se lạnh như Đà Lạt , khung cảnh xung quanh nên thơ như bức
tranh vẽ vậy nên vừa đi vừa ngắm cảnh , chụp hình khiến tôi quên đi cái mệt lúc
nào không biết luôn , đi một hồi là đã đến Chùa luôn rồi .
Do thời gian này mùa mưa và không phải tháng đi hành hương của người Myanmar nên Chùa cũng tương đối vắng vẻ , chứ vào mùa hành lễ có khi mỗi ngày có khoảng hơn mấy ngàn người trên Chùa này . Trên đường đi dọc đến Hòn Đá Thiêng , tôi bắt gặp một tiệm hớt tóc nhỏ như mấy cái tiệm ven đường ngày xưa ở Việt Nam đang bật mấy cái bài nhạc pop của Myanmar nghe rất hay . Từ lúc qua đây đến giờ , tôi cũng nghe nhiều bài nhạc Pop của Myanmar có giai điệu rất tươi vui mà kiếm hoài không ra , tiếc thiệt . Trên đường đi tôi cũng gặp mấy chú tiểu cùng nhau tắm mưa , cùng nhau vui đùa , đá banh , nhìn những chú tiểu tự nhiên tôi bồi hồi nhớ lại khoảng thời gian hồn nhiên , không ưu tư , lo sầu cảm thấy thời gian trôi nhanh quá đỗi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét